Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2017

Tại sao cuộc sống quá đầy đủ khiến trẻ mất khôn

Báo Nhật – Quá rộng rãi sự lựa chọn sản xuất những đứa trẻ dễ chán nản, giam cầm sự thông minh và kĩ năng tự xác định phương hướng khi học tập.

Dưới đây là bài viết của Linh Phan, bà mẹ một con đang sống và làm cho việc tại Na Uy. Cô cũng đang tự phát hành một trang web về lối sống dễ chơi và làm cho cha mẹ êm ấm Raisedhappy. 

Khi còn bé xíu, chồng tôi chỉ có một số chiếc áo, quần. Nếu như đồ bị rách, mẹ sẽ vá lại cho anh. Chúng tôi vẫn mang theo chiếc áo chồng yêu mến từ nhỏ xíu sang tận Na Uy để tiếp diễn cho đại trượng phu mình xem.

Chồng tôi là người cực kỳ dễ chơi và những thứ phục vụ cho ý định ăn – mặc đều dừng ở mức đủ. Anh có tuổi thơ gắn bó với cuộc sống vùng quê và được nhập cuộc vào mọi trò chơi hoàn hảo nhất mà trẻ thị trấn không bao giờ biết đến. Dù có thể người ngợm bầm tím, tay chân chảy máu, mất đồ đoàn và những buổi chơi tối mù mới về bị mẹ mắng… nhưng đích thực đó là “thời gian để sống” và anh đã được đắm mình trong thời thơ ấu.

Nhưng trái đất ngày một tinh xảo hơn. Chúng ta đã bước tham gia một giai đoạn mà tôi cho là khủng hoảng, thay vì cố gắng để cung ứng đủ cho con, bố mẹ không thể cưỡng lại việc cung cấp quá phổ biến. Phiên bản thân tôi cũng có lúc buôn bán quá tay cho đàn ông bản thân mình. Và khi làm tương tự, chúng ta đang vô tình phát triển một môi trường cho những vấn đề sức khỏe tâm thần có cơ hội bộc phát.

Khi đọc cuốn sách Simplicity Parenting của Kim John Payne, tôi được biết trẻ hoàn toàn có thể bị rối loạn khi chúng bị găng với sự “quá phổ biến”. Payne tiến hành một nghiên cứu, trong đó ông đã đơn giản hóa cuộc sống của trẻ đang mắc chứng rối loạn để ý. Từ 4 04 tuần ngắn ngủi, có đến 68% bệnh nhân không còn có biểu lộ rối loạn nữa và 37% số trẻ gia tăng kỹ năng nhận thức – một hiệu quả không thấy được khi sử dụng các loại thuốc được kê toa hay chỉ định của bác sĩ.

vi-sao-cuoc-song-qua-day-du-va-ban-ron-lai-co-hai-cho-tre

Ảnh minh họa: Sittercity.

Vậy chúng ta đang sai ở đâu và giải quyết nó như thế nào?

Trong quãng đầu sự nghiệp, Payne làm cho tình nguyện trong các trại ghen nạn ở Jakarta, nơi những đứa trẻ phải đương đầu với chứng rối loạn găng sau chấn thương. Ông miêu tả rằng chúng “bối rối, thần kinh và thận trọng, cảnh giác với bất cứ nhân tố gì mới lạ”.

Phổ thông năm sau, Payne điều hành một cơ sở cá nhân tại Anh, nơi ông trông thấy phổ quát trẻ nhà giàu đang biểu thị các hành vi giống như những đứa trẻ sống trong vùng chiến sự trước đây. Vì sao vậy?

Payne giải thích rằng mặc dù trẻ có thể chất bình an nhưng tinh thần lại bồn chồn. “Những nỗi lo lắng về cha mẹ, những động lực, tham vọng và tốc độ hối hả của cuộc sống đã khiến những đứa trẻ bận bịu nỗ lực lập nên ranh ma giới riêng của chúng”. Các bức xúc găng tay tích lũy giống như núi tuyết quá nặng thì sẽ lở, trẻ phát hành các chiến lược ứng phó của riêng để cảm thấy bình an.

Phụ vương mẹ và thị trấn hội ý thức được việc bảo kê con cái bản thân về thể chất. Chúng ta lên án việc không đội mũ bảo hiểm hay là lộn tùng phèo trong sân chơi… nhưng kiểm soát an ninh sức khỏe ý thức nhịn nhường như mơ hồ hơn gần như.

Chúng ta cho con ghi danh tham gia các lớp học dài bất tận: bóng đá, âm nhạc, võ thuật, múa… và lên lịch chơi đúng đắn từng giờ. Chúng ta lấp đầy giá sách bằng các cuốn sách, vũ trang điện tử và đồ chơi. Trẻ em phương Tây làng nhàng đã vượt quá 150 đồ chơi và nhận thêm 70 đồ chơi mỗi năm.

Simplicity Parenting động viên phụ huynh giữ ít đồ chơi hơn để trẻ có thể nhập cuộc sâu hơn tham gia những gì mà con có. Payne biểu đạt 4 yếu tố ảnh hưởng xấu đến trẻ: quá phổ quát thứ, quá rộng rãi chọn lựa, quá đa dạng thông tin và tốc độ quá nhanh.

Khi trẻ bị choáng ngợp, chúng sẽ mất đi thời gian để tìm hiểu, chơi và giải phóng sự găng. Quá phổ biến sự chọn làm xóa đi êm ấm, niềm vui, tạo ra những đứa trẻ dễ muốn bỏ cuộc, nhốt sự sáng tạo và kỹ năng tự định hướng khi học tập. Và vấn đề quan trọng nhát, “quá đa dạng” đã ăn cắp đi thời gian quý báu. Con chỉ lớn lên một lần trong đời mà thôi.

Khiến cho thế nào để bảo vệ con?

Tương tự như giai thoại về hội chứng ếch luộc, rằng nếu như đun sôi thủng thẳng thì con ếch sẽ không nghi vấn và chết lỏng lẻo. Còn nếu như thả ếch tham gia nước đang sôi, chúng sẽ khiêu vũ khỏi nồi ngay tức tốc. Giả dụ thứ gì đó không gây chết người ngay khi tiếp xúc, chúng ta thường nghĩ rằng nó không có gì đáng ngại.

Phường hội giờ đây dường như cũng đang nóng dần lên với phổ quát nhân tố, khác lạ ảnh hưởng tới tuổi thơ của một đứa trẻ. Nhưng khi chưa có những gì quá nghiêm trọng xảy ra, thì chúng ta còn chậm rãi.

Nhà tâm lý học David Elkind đã đưa ra trong thông báo của chính mình rằng trẻ thơ mất hơn 12 tiếng đồng hồ “hòa bình” mỗi tuần trong nhị thập kỷ qua. Nghĩa là cơ hội của sự tự do ngày một khan hãn hữu. Phổ quát phố đi bộ thậm chí còn sa thải hoặc giảm sút thời điểm nghỉ để trẻ học đa dạng hơn.

Thời gian bỏ ra cho trẻ để chơi sport một bí quyết có đơn vị cũng cho thấy sự sáng tạo thấp đi đáng kể ở người trẻ, khi mà thời gian chơi các môn sport không chính thức mới can dự khắn khít đến sự thông minh. Không hẳn là những môn thể thao có tổ chức sẽ tàn phá tính sáng tạo mà là chúng không được chơi đủ thời gian. Tìm hiểu cũng liệt kê rằng mỗi tuần được chơi hòa bình 2 tiếng đã giúp tăng nhanh sự sáng tạo ở trẻ lên mức làng nhàng. Và đây có lẽ là lý bởi vì sao cục bộ các vườn trẻ ở Na Uy luôn có chí ít 2 tiếng tự chơi tự do mỗi ngày ngoài trời, bất kể thời tiết xuống dưới âm độ C.

Để bảo vệ con trẻ trong nhà trong phường hội ngày nay, việc đơn giản bác mẹ có thể làm là hãy nói không: Con không cần phải đi học gì vào cuối tuần. Con không cần phải học quá 45 phút vào buổi tối giả dụ con đang học cấp 1. Con không cần phải tham gia vào những sự kiện cỗ bàn không cần thiết của người lớn.

Chúng ta hãy chắt lọc và đào thải những sự bận bịu không quan trọng, dễ chơi hóa cuộc sống của con, đơn giản hóa cuộc sống của chính mình. Chúng ta không nói lên về sự hot lên thế giới tại bàn ăn với một đứa trẻ lên 7. Ba má hãy xem tin tức sau khi con ngủ. Chúng ta hãy đào thải đồ chơi và những trò chơi quá mức trong khoảng phòng con từ khi trẻ mới biết đi. Con cái chúng ta có cả cuộc đời để biến thành người lớn và ứng phó với những tinh vi của cuộc sống. Nhưng chỉ có một thời điểm ngắn ngủi để chúng có thể là những đứa trẻ. Ngốc nghếch một tẹo cũng được nhưng hãy yêu trẻ trong niềm vui và sự vui nhộn.

Nguồn: Vnexpress

Tại sao cuộc sống quá đầy đủ làm trẻ mất khôn

Đánh giá bài viết

Tin update

Tham khảo thêm: Mua Hàng Nhật Online

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét