Đây là câu chuyện có thật của chị bạn từng khiến cùng công ti cũ với tôi, sau khi lập mái ấm chị đã nghỉ việc vì bầu phân bì và chồng vốn là người làm ăn kinh doanh khá thành công nên chị ở nhà làm công việc mà chồng chị từng gọi hoa mỹ đó là "hậu phương vững chắc".
Chị vốn là người thân thương, dễ gần và hay giúp sức người kì cục khá xinh tươi bởi vậy ngay từ những ngày còn đi học chị đã chiếm đoạt trọn trái tim của bao chàng thanh niên kể cả những anh nhà giàu, đại gia ở đất Hà Nội dù chị vố chỉ là gái tỉnh lẻ. Nhưng sau cuối chị chọn anh, cũng là người thức giấc lẻ lên Hà Nội học và làm việc ở đây, lúc ban đầu nhị anh chị quen nhau anh chỉ hai bàn tay trắng vì gia cảnh nghèo đói thân lập thân, nhưng vì thế mà chị yêu và thương anh hơn.
Sau đó, anh dần khiến ăn phát đạt - công tác của chị cũng dần định hình và lương ngày càng khá lên, phần vì gia đình chị dưới quê cũng có điều kiện nên tiền tiêu hay chị cần tìm gì cha mẹ đều dư tài năng cho. Cho nên vốn khiến ăn ban đầu của anh là cả chị cùng góp tham gia để đầu cơ.
Sau khi mọi chuyện dần đi tham gia bình ổn, anh và chị quyết định cưới nhau, nhị bên mái ấm cũng chấp nhận và mừng cho đôi phi tần chồng trẻ. Sau khi cưới, bao lăm vốn được cho chị đem đưa anh hết để mở rộng mặt hàng kinh doanh. Anh ngày 1 khiến ăn lên như diều chạm mặt gió, đồng thời đó chị cũng mang thai đứa con đầu lòng của nhì người, hạnh phúc như toàn vẹn.
Khi chị đồng ý với anh ở nhà lo cơm cháo nghỉ ngơi thai và nghỉ việc hiện tại, bạn dạng thân tôi cũng đã từng mừng cho tình ái đẹp và cái kết viên mãn của nhị người. Nhưng nào ngờ gần 2 năm sau khi vô tình chạm mặt lại nhìn chị hốc hác, người gày xanh lè, dung nhan như với đi hơn nữa khi đang ở cái tuổi mà "gái một con trông mòn con mắt".
Chị và tôi ngồi ăn với nhau bữa cơm vội, vì con mới hơn 1 tuổi chị phải về - nhưng đã kịp kể tôi nghe cuộc sống mà người nào cũng tưởng màu hồng nhưng với chị là âm ti mà bạn dạng thân đang phải trải qua.
Chị kể rằng, khoảng khi có mang tới 04 tuần thứ 6 chị đã trông thấy chồng chị thay đổi, anh đi sớm về muộn luôn viện cớ công tác, lấy hàng để vắng mặt vào cuối tuần, nhưng với nhạy cảm riêng của người thanh nữ chị đoán anh có bồ. Nhưng vì không bắt được tận tay nên chị đành yên lặng.
Chị có mang ngày 1 lớn hơn, công việc nhà tuy không phổ thông nhưng bản thân chị khiến cho hết, những khi mệt mỏi cần 1 bờ vai để dựa hay người tâm tình thì anh luôn vắng mặt vì những cội nguồn lấp lửng. Chị có lúc như rơi vào trầm cảm nhưng nghĩ vì con chị cũng xa xôi nói với anh - mong anh nhân thức nhìn thấy tội ác.
Nhưng thời gian trôi đi khi đến lúc chị sinh tưởng mức độ như đương đầu với cửa tử anh vẫn bận rộn bên ngoài, chị nhân thức sức chịu đựng của chính mình đã hết. Chị im re không nói câu nào cho đến khi con được 6 tháng, chị khiến cho đơn ly hôn với anh - khổ cực hơn là vẻ mặt của anh vô cùng mặc nhiên như đã hy vọng ngày này lâu lắm, ngay cả con anh cũng không giành giật với chị, như anh không xem đó là máu mủ của bản thân.
Chị càng vô vọng, nhưng nhìn con thơ, chị nuốt nước mắt, cầm 1 số tiền mà so với công sức vốn lúc đầu chị đưa cho anh chỉ coi như số lẻ và ra đi. Tới giờ khắc này chị đã tậu được công việc mới, 1 bản thân mình chăm con và nhờ mẹ đẻ lên trông, tôi hỏi chị gia thế đình chồng thì sao, chị bảo cũng may là bác mẹ chồng nhiều lúc còn hỏi han thăm cháu, còn anh chồng bận bên duyên mới nên quên cả con ruột của mình.
Chị cũng kể tôi nghe, anh bắt bồ với cô gái rất trẻ, là sinh viên mới ra trường, anh ta bảo chị đã "hết đát", thiếu nữ mà không xinh thì ở kế bên chả có cảm giác gì nữa, nghe mà xót xa cho phận thiếu nữ, vốn bạn nào cũng đáng yêu nhưng sau hôn nhân bạn nào cũng liều mình vì gia đình, hy sinh sắc đẹp tuổi xanh để mang nặng đẻ đau và bao người phải nhận cái kết đắng - như chị vậy!
Đọc thêm: Collagen hanamail nhật
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét