Gần đây, trên trang NEU Confession đã san sẻ một bài viết, là những dòng tâm tư đầy nước mắt của cô em gái gửi đến anh trai của bản thân đồng thời đó cũng là câu chuyện tình ái dang dở của cặp đôi phải biệt li nhau khi ngày êm ấm không còn xa.
Theo những gì người em gái chia sớt, anh của cô và người yêu yêu nhau đã 5 năm, hay người thân gần nhau và được sự ủng hộ của nhì bên gia đình. Những tưởng sẽ có một đám cưới vui vẻ nhưng ông trời thật bất công đã cướp anh trai cô đi sau một tai nạn.
ảnh minh họa
Càng bi quan hơn khi người người yêu của anh đang mang bầu được 3 tuần. Dù nhì bên mái ấm mong chị bỏ cái thai đi vì chị còn quá trẻ, còn tương lai phía trước nhưng chị vẫn một mực sinh con, chung thủy với ái tình của mình.
Nội dung câu chuyện: "Hôm nay chị sinh rồi anh ạ.
Giá như có anh ở bên chị thì tốt. Chị đã cố gắng vượt qua hầu hết gian khổ để sinh nhỏ bé. Anh ah, mái ấm mình nợ chị quá rộng rãi, làm cho sao trả hết được đây? Anh và chị yêu nhau cũng gần được 5 năm rồi. Trong khoảng khi anh chị còn là học sinh năm nhất. Gần nhà, trong khoảng 2 người bạn, anh chị lại yêu nhau.
Em còn nhớ, tết khi anh chị học năm 3, anh đưa chị về và trưng bày là nửa kia. Mặc dầu trước đây, mỗi lần chị về quê, đều sang nhà chính mình chơi, nhưng anh vẫn chưa nói gì. Bác mẹ vui lắm, vì trong xóm mình chị là người ngoan thánh thiện, học giỏi, người nào cũng quý. Còn gia đình chị, cũng ưng anh lắm, nhưng cũng dặn anh chị đừng để anh hưởng đến việc học.
Sau đó hè hay dịp tết anh chị đều về cùng nhau, láng giềng khách hàng nào cũng biết chuyện, đánh giá tốt anh chị đẹp đôi. Nhì mái nhà lại càng thân hơn. Mẹ chị còn bàn khi nào nhì đứa tốt nghiệp xin được việc, thì lựa chọn ngày đám cưới. Cứ thế thời gian qua, 4 năm đại học một mai trường, đi khiến, anh chị vẫn yêu nhau. Nhì mẹ còn đi xem ngày cho anh chị nữa, chị thì hay sang nhà bản thân phụ mẹ, rồi ăn cơm cùng nhà bản thân mình.
Tưởng như sẽ có 1 đám cưới hay phúc của anh chị, giả dụ như thường có ngày đó. Cái ngày tai nạn xảy ra trên đường đi làm cho về, làm anh rời xa dân chúng mãi mãi. Chả khách hàng nào kịp gặp mặt anh lần cuối, bữa cơm mái nhà chị nấu chín chỉ đợi anh về, nhưng anh không về. Tại sao thế anh? Vì sao anh nhẫn tâm bỏ đại chúng, bỏ chị mà đi.
Đám tang của anh, trời mưa như trút nước, khách hàng nào cũng khóc thương anh. Còn chị thì chết giả lên bất tỉnh nhân sự xuống, kiệt quệ. Sau đó chị như người mất hồn, không thưởng thức, tự giam chính mình trong phòng. 1 tuần sau ngày anh mất, chị tự tận trong phòng, may mẹ chị nhân thức kịp đưa chị đến bệnh viện. Rồi cũng mới nhân thức chị có thai được 3 tuần. Chị biết bản thân mình có thai, đặt tay lên bụng, nước mắt chị trào ra. Mẹ cũng ấp ủ chị khóc.
ảnh minh họa
Mái ấm nhị bên khuyên chị nên bỏ cái thai đi, vì hiện giờ anh không còn nữa. Mà chị còn quá trẻ, mai sau còn dài. Nhưng chị không đồng ý, chị nói chị đã mất anh rồi, chị không thể mất con nữa. Chị muốn sinh con cho anh. Từ khi biết có thai, chị không còn bỏ bữa nữa, tâm cảnh của chị cũng tốt hơn. Định kỳ mẹ lại đưa chị đi khám.
Ngày chị sinh, hai mái nhà lại tong tả trong bệnh viện. Chị sinh thường, là nhỏ tuổi trai anh ah. Chị nói lấy họ của anh, tên thì lấy theo tên mà ngày xưa anh thích. Lúc chị bế nhỏ xíu trên tay, chị khóc. Sau toàn bộ, chị mạnh khỏe lắm phải không anh. Anh nợ chị 1 đám cưới, nợ chị cả 1 tuổi thanh xuân. Cho nên anh hay hộ trì để chị và nhỏ luôn mạnh mẽ anh nha. Em gái nhớ anh...".
Ngay sau khi câu chuyện được san sớt, phần nhiều người đã rơi nước mắt trước chuyện tình bi thiết của hai người cũng như thán phục tấm thực tâm của cô gái.
Xem tại: japan shop online
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét